- Giải đố cho Học sinh Tiểu học, Theo câu đố SGKNguồn: Sưu tầmChữ màu đỏ là đáp án
1. CÂU ĐỐ BẢNG CHỮ CÁI
Câu 1: Hai người đứng bắt tay nhau
Chạm trán, chạm đầu mà chẳng chạm chân?
(Chữ A)
Câu 2: Ví dầu anh phải vỏ dưa
Khi thấy vỏ dừa thì đã hãi kinh?
(Chữ Ê)
Câu 3: Bắc thang coi hát phường chèo
Hỏi thang một nấc mà leo nỗi gì?
(Chữ H)Câu 4: Nét tròn em đọc chữ “O”
Khuyết đi một nửa sẽ cho chữ gì?
Khuyết đi một nửa sẽ cho chữ gì?
(Chữ C)Câu 5: Chữ “nờ” hai nét móc
Đứng liền kề cạnh nhau
Thêm một nét móc nữa
Đó chữ gì, nói mau?
Đứng liền kề cạnh nhau
Thêm một nét móc nữa
Đó chữ gì, nói mau?
(Chữ M)
Câu 6: Một nét đứng thẳng nghiêm chào
Trên thêm dấu chấm (.) chữ nào nói ngay?
Câu 6: Một nét đứng thẳng nghiêm chào
Trên thêm dấu chấm (.) chữ nào nói ngay?
(Chữ I) Câu 7: Có cây mà chẳng có cành
Có trái cam sành lơ lửng trên không?
(Chữ I)
Câu 8: Sáu chặt đầu, chín chặt đuôi
Tám chặt đôi, mười chặt một.
( Chữ số không )
Câu 9: Tôi với chữ O
Giống nhau như đúc
Bỗng đâu bút mực
Vẽ một móc câu
Lên đầu tôi đấy
Bây giờ bạn thấy
Tôi là chữ chi?
Giống nhau như đúc
Bỗng đâu bút mực
Vẽ một móc câu
Lên đầu tôi đấy
Bây giờ bạn thấy
Tôi là chữ chi?
(Chữ Ơ)
Câu 10: O tròn như quả trứng gà
Thêm râu, thêm mũ đọc ra chữ gì?
(Chữ Ơ, Ô)
Câu 11: Cái ly để giữa bàn tròn
Hèn lâu coi lại cũng còn như xưa?
(Chữ Y)
Câu 12: Một ngang ngắn, một cổ dài
Cứng mình chết đứng đố ngài đoán ra.
( T )
2. CÂU ĐỐ NGUYÊN TỪ:
Câu 13: Tiếng đồn anh hay chữ
Cho em hỏi thử một vài câu:
Đầu bò mà gắn đuôi heo
Ai mà thấy nó lăn queo tức thì?
(Beo)
Câu 14: Hai anh làm một chiếc ghe
Ở trên có sắc thè lè bụng ra?
(Chữ Nghén: Ở giữa có ghe, hai bên có hai anh là hai chữ “N”, nếu thêm dấu sắc là chữ nghén.)
Câu 15: Em là màu của lá non
Bỏ đầu đi sẽ lớn khôn nhất nhà
Chia đôi nửa dưới lìa ra
Nửa trên còn lại chẳng là gần nhau?
(Chữ Xanh bỏ chữ X thành chữ anh, chia đôi phần đầu thành chữ Xa)
Câu 16: Tôi thường dùng để đựng
Làm bằng giấy bằng gai
Thêm sắc thành ác thú
Hoặc thông tin trong ngoài
Nếu không may bị ngã
Là lúc trời ra tai
Rồi đến khi đeo nặng
Can đảm chẳng nhường ai?
(Chữ Bao thêm dấu sắc thành báo, thêm dấu ngã thành chữ bão, thêm dấu nặng thành bạo)
Câu 15: Tôi là thứ nước để chan ,
Từ khi thêm sắc bay tràn cung mây
Hỏi ai chả thích nơi này
Mang hoa của lá trên cây nhờ huyền?
(Canh)
Câu 16: Thân mình óng mượt như tơ
Nếu thêm dấu sắc là giờ nửa đêm
Huyền vào là chồng đè lên
Hỏi ai giàu có lắm tiền bằng tôi
Nặng thì phải lánh đi thôi
Suy bì hơn thiệt với người sao nên?
(Ti)
Câu 17: Tôi là một giống bò ngang
Nếu thêm dấu hỏi bạc vàng trong tay
Mất u dấu sắc đến ngay
Sinh vật dưới nước hàng ngày lội bơi
Huyền từ đâu bỗng tới nơi
Trở thành quả đỏ ăn thời hơi chua?
(Cua)
Câu 18: Tôi là vũng nước khá sâu
Có sắc trên đầu ai cũng cần tôi?
(Ao)
Câu 19: Xưa tôi làm bạn với than
Thêm huyền thành chú bé ngoan ở trường?
(Tro)
Câu 20: Có huyền thường đứng trên cha
Bỏ huyền thêm sắc nghĩa là biết ngay?
(Thầy, thấy)
Câu 21: Các thi sĩ rất yêu em
Nếu rơi mất nón thì hên quá trời
Chị Huyền đâu bỗng đến nơi
Là đại danh tự chỉ người ngôi hai?
(mây, may, mày)
Câu 22: Hoàng hôn phủ xuống đây rồi
Có sắc để lọt chỗ ngồi thứ chi
Mất đầu bổn phận thiếu nhi
Có hỏi chuyện gì tôi cũng làu thông?
(Chiều, chiếu, hiểu)
Câu 23: Tao nhân mặc khách ngâm nga
Hỏi thêm là sự hít ra hít vào
Muốn thành tay búa tay bào
Tay đục tay dủa nặng vào khó chi?
(Thơ, thở, thợ)
Câu 24: Tôi đây là một người già
Cũng là tên tướng nước nhà lừng danh
Ngã đi sắc lại thật nhanh
Biến thành lường gạt gian manh hại người
Không còn dấu nữa ôi thôi
Là bịnh gì đó suốt đời ho khan?
(Lão – láo - lao)
Câu 25: Em là biểu hiện quốc gia
Bỏ huyền tiếng Pháp gọi là quả tim
Xê đi bê đến thay liền
Thành ra mỡ sữa để chiên để xào?
(Cờ, cơ , bơ)
Câu 26: Chữ Nho thường gọi là cành
Thêm sắc vào nữa thì thành bọ sâu
Dấu huyền được đánh vào sau
Đem vô lò nấu bắt đầu chảy ngay
Hỏi đi thơ thẩn lại đây
Thì em giúp chị thợ may may hang?
(Chi, chí, chì, chỉ)
Câu 27: Thân em do đất mà thành
Không huyền một cặp rành rành thứ chi
Khi mà bỏ cái nón đi
Sắc vào thì bụng có gì nữa đâu?
(Đồi, đói)
Câu 28: Chữ chi vì nước hết lòng
Huyền vào thành ý chất chồng lên nhau
Sắc thêm là đúng làm sao
Thay ngã thì hoá lỏm vào khá sâu?
(Trung, trùng, trúng, trũng)
Câu 29: Mang tên em gái cha tôi
Ngã vào thành bửa thịt xôi linh đình
Có quyền to lớn thân hình
Hỏi vào để nối đầu mình với nhau?
(Cô, cỗ, cồ, cổ)
Câu 30: Một châu trong ngũ đại châu
Chữ Nho có nghĩa bay mau lên trời
Thêm quyền mập lắm ai ơi
Mất đầu là mở miệng cười chữ chi?
(Phi, phì, hì)
Câu 31: Không quyền hột nhỏ mà cay
Có quyền vác búa đi ngay vô rừng?
(Tiêu, tiều)
Câu 32: Bà già thì thích
Trẻ nít không ưa
Mất quyền con vật cày bừa giúp ta
Thiếu đầu là của ông gia
Bay mũ thành thứ dân ta ăn nhiều?
(Trầu, trâu, rau)
Câu 33: Bình minh tôi hót vui ca
Thêm huyền thành chữ phong ba dập dìu?
(Chim, chìm)
Câu 34: Để nguyên em đã già đâu
Sắc đội trên đầu che nắng che mưa
Bỏ đuôi bỏ sắc vì thừa
Thành ra bụng trống lúc vừa ăn xong?
(Non, nón, no)
Câu 35: Lòng sâu thẳm vẻ mặn mà
Ở trên trái đất chiếm ba phần rồi
Nếu không có hỏi lôi thôi việc người thư ký vẫn ngồi làm luôn?
(Biển, biên)
Câu 36: Thân mình óng mượt như tơ
Nếu thêm dấu sắc là giờ nửa đêm
Huyền vào là chồng đè lên
Hỏi ai giàu có lắm tiền bằng tôi
Nặng thì phải lánh đi thôi
Suy bì hơn thiệt với người sao nên?
(Ti)
Câu 37: Tên gọi mới lạ làm sao
Đắng ngắt cũng đúng, ngọt ngào chẳng ngoa
Ngọt thì kẹo, mía... kém xa
Đắng thì cơm cháy, khoai hà còn thua.
(Mật)
Câu 38: Không có miệng
Chẳng có răng
Thế mà ai cũng nói rằng “chờ ăn”!
(Chăn)
Câu 39: Em là chim rừng già
Cờ ra, cháu gọi chồng bà là chi
Không mưa bỏ nón ra đi
Tìm hoa hút mật là gì hả anh?
( Công, Ông, Ong )
Câu 40: Tôi là con số tròn vo
Hỏi vào các cụ nhà nho tôn thờ
Không hỏi mà chẳng chịu ngờ
Vật đem phơi nắng bây giờ thành ra.
( Không, Khổng, Khô )
Câu 41: Mất đầu còn óc lạ sao?
Còn đầu chỉ thích nhảy cao nhảy dài.
( Óc, Cóc )
Câu 42: Vị này của ớt của tiêu
Rừng có rất nhiều nếu đội mũ lên
Thêm huyền chú chó mang tên
Không “ y gờ rét” hát lên nghe nào.
( Cay, Cây, Ca )
Câu 43: Mùa này lạnh lắm ai ơi
Có nặng thì ở tít nơi núi rừng
Nặng đi huyền chạy tới cùng
Thành ra kim loại thường dùng đút chuông.
( Đông, Động, Đồng )
Câu 44: Ích “ anh” gần lại bên nhau
Thành ra em đẹp quá chính màu trời cao
Đầu đuôi bỏ, dấu “á” vào
Ai mà không có làm sao sống đời.
( Xanh, Ăn )
Câu 45: Mình trên là giống chuột hôi
Mình dưới là người trên bác, trên cha
Họp nhau cùng ở một nhà
Làm nơi nuôi vịt, nhốt gà, thả heo.
( Chù - Ông - Chuồng )
Câu 46: Tôi là em gái của cha
Thêm huyền là một chú gà oai nghi
Nếu giờ quăng chiếc mũ đi
Thành chim cao cổ, cẳng thì lêu nghêu.
( Cô - Cồ - Cò )
Câu 47: Con gì nuôi để giữ nhà
Nếu đem bỏ sắc nghĩa là biếu ngai
Thêm huyền là loại gỗ dày
Dùng đóng bàn ghế để bày ngồi chơi.
( Chó - Cho – Chò )
Câu 48: Thân tôi dùng bắc qua sông
Nặng vào em mẹ thân yêu
Thêm hỏi với “ thả” phần nhiều đi đôi.
( Cầu – Cậu – Cẩu )
Câu 49: Tôi là con vật đồng xanh
Giúp người làm ruộng quẩn quanh cấy cày
Nửa mình trên chặt thẳng tay
Một châu xuất hiện ở ngay bản đồ.
( Trâu – Âu )
Câu 50: Ngăn dòng nước lụt ven sông
Có em thành tắt nắng hồng tối đen
Sắc thêm vào các trẻ em
Mỗi giờ học toán thường xuyên làm bài.
( Đê – Đêm – Đếm )
Câu 51: Giúp ai chăm chỉ học học hành
Dù cho công toại, danh thành chẳng xa
Sắc kia nếu phải lìa ra
Nặng vào thì ở cùng nhà với “ Nam”.
( Viết – Việt )
Câu 52: Em thường đè cổ trâu bò
Làm cho chúng phải chăm lo kéo cày
“Ét sì” đem ráp vào đây
Thì em là vật trên tay em em cần.
( Vách – Sách )
Câu 53: Trên trời là bạn của nhà thơ
Rụng đuôi là giống thuở giờ không chân.
( Trăng – Trăn )
Câu 54: Em là vỏ bọc tấm thân,
Thêm bờ muôn thú, muôn phần hiểm nguy
Đầu đuôi mà lược bỏ đi
Địa cầu khắc dấu chữ gì biết không.
( Áo – Báo – Á )
Câu 55: Tôi là con bố mẹ bò
Trước xê mà lại sau a mới kì.
( B- trước C sau A )
Câu 56: Em là thứ bánh thường dùng
Ngã vào, mưa gió đùng nổi lên
Bây giờ bỏ sắc ngã thêm,
Người người khiếp sợ là tên con gì?
Thêm huyền em hóa vật chi
Mà người thợ mộc đôi khi thường dùng?
( Bao – Bão – Báo – Bào )
Câu 57: Tôi thường dùng để đựng
Làm bằng giấy, bằng gai
Thêm sắc, thành ác thú
Hoặc thông tin trong ngoài
Nếu không may bị ngã
Là lúc trời ra tai,
Rồi đến khi đeo nặng
Can đảm chẳng nhường ai?
( Bao – Báo – Bão – Bạo )
Câu 58: Rừng xanh nơi sống em đây,
Bờ đi, cờ đến: chú mày mưu sâu.
Vứt O bỏ sắc trên đầu,
Hát thì cũng dễ, có đâu khó gì.
Bây giờ sắc hãy vào đi,
Món ăn hàng bữa ta thì thường xơi.
Cắt đầu cho khỏe ai ơi,
Thế là ta lại thốt lời kêu đau.
( Báo – Cáo – Ca – Cá – Á )
Câu 59: Quê hương tôi ở trên ngàn,
Có huyền thì sẽ đày tràn bờ ao
Cầm tay mà véo nặng vào,
Bờ đi ca lại em nào cũng ưa.
( Beo – Bèo – Bẹo – Kẹo )
Câu 60: Để nguyên trẻ chơi bắn
Sắc vào nấu món ăn
Thêm huyền thành túi đựng
Nặng về khoác trên lưng.
( Bi – Bí – Bì – Bị )
Câu 61: Thân em nho nhỏ tròn tròn
Ngày hai buổi, chú bé con bắn hoài.
Thêm huyền đắc dụng cho ai,
Thư từ gửi khắp trong ngoài thăm nhau.
( Bi – Bì )
Câu 62: Lòng sâu thẳm vẻ mặn mà
Ở trên trái đất chiếm ba phần rồi.
Nếu không có hỏi lôi thôi,
Việc người thư kí vẫn ngồi làm luôn.
( Biển – Biên )
Câu 63: Có huyền em lết khắp nhà
Có sắc em bị người ta buộc vào
Có hỏi em vứt đi sao,
Có nặng lẽ nào làm bạn cùng sâu.
( Bò – Bó – Bỏ - Bọ )
Câu 64: Cậy quyền ỷ thế bề trên
Vì bê trẽ việc tự nhiên thua buồn.
( Buồn )
Câu 65: Thân tôi như quỷ như ma
Người đâu tôi đấy nghĩ mà ghê thay.
Bờ đi, ét sì nhảy lại ngay
Nhấp nhô trên nước... giờ đây là gì?
Mất đuôi sắc cũng bỏ đi
Đồ dùng trang diểm là chi hở bồ.
( Bóng – Sóng – Son )
Câu 66: Đi học vẫn phải mang theo
Bỏ đầu thành bé tẻo teo nhất nhà
Nếu đuôi bị chặt đứt ra
Chỉ riêng bé ẵm ngửa là thích thôi.
( Bút – Út – Bú )
Câu 67: Em là vật học trò dùng
Bỏ đầu sẽ bé nhất trong một nhà,
Khúc đuôi nếu bỏ nốt ra,
Úi trời em mạp như là con heo.
( Bút – Út – Ú )
Câu 68: Tôi là bạn của học sinh
Không đuôi thuở bé chúng mình ưa ghê
Giữa là thứ bánh miền quê,
Rụng đầu thành kẻ sinh về rốt sau.
( Bút – Bú – Ú – Út )
Câu 69: Là ca tôi hát cả ngày
Thêm huyền người thích trái này dầm tương
Sắc vào thiếu muối thì ương
Hỏi thành lớn nhất nhịn nhường đàn em.
( Ca - Cà – Cá – Cả )
Câu 70: Em thì luôn miệng hát vang
Muốn thân tấc thước thì thêm “O” vào
Thay U là thứ quả nào
Thêm M thành trái ngọt ngào quí ghê.
( Ca – Cao – Cau – Cam )
Câu 71: Sống dưới nước thở bằng mang
Thêm T với đất cùng làng khác tên
Nằm từng bãi rộng triền miên
Tấm thân khoáng chất ở bên sóng gào.
( Cá – Cát )
Câu 72: Em là một thứ quả ngon
Bỏ cờ thành một miếu con ven đường
Sắc vào hóa tối tăm luôn
Hỏi đi với “đạm” thành buồn ghớm ghê.
( Cam – Am – Ám - Ảnh )
Câu 73: Để nguyên - là quả em ăn
Thêm sắc – thì chỉ để dành lợn thôi.
Thay hỏi – thì cảm mất rồi
Mau tìm thuốc uống hay nồi lá xông.
( Cam – Cám – Cảm )
Câu 74: Tôi là một thứ trái cây
Hỏi vào ra nắng sẽ ra bệnh này
Hỏi đi dấu sắc tới ngay
Thành ra thứ để cho bầy heo xơi.
( Cam – Cảm – Cám )
Câu 75: Để nguyên nước để ăn
Thêm sắc sẽ bay tràn
Huyền về đầy quả bám
Hỏi đến đẹp vần thơ.
( Canh – Cánh – Cành – Cảnh )
Câu 76: Tôi là thứ nước để chan
Từ khi thêm sắc bay tràn cung mây.
Hỏi ai chả thích nơi này
Mang hoa mang lá trên cây nhờ huyền.
Nếu đeo tạ nặng liền bên
Thành không ở giữa ra miền biên khu.
( Canh – Cánh – Cảnh – Cành – Cạnh )
Câu 77: Là loài nham hiểm trên rừng
Chặt đuội lặng xuống vẫy vùng hồ ao
Khi đầu bị mất nơi nao
Thành vải may cắt, khoác vào người em.
( Cáo – Cá – Áo )
Câu 78: Vốn loài thú bắt vịt gà
Mất đuôi xuống nước hóa ra khác loài.
( Cáo – Cá )
Câu 79: Không huyền vị của hạt tiêu
Có huyền công việc sớm chiều nhà nông.
Mất đuôi ăn có ngon không
Dầm tương dân chúng ruộng đồng dùng quen.
( Cay – Cày – Cà )
Câu 80: Em là bạn của học trò
Dùng đựng sách vở cùng đồ giáo khoa.
Nặng đi sắc lại nhảy ra
Bổng thành ăn trộm, hoặc là mang tay.
( Cặp – Cắp )
Câu 81: Tôi thường đi cặp với chuyên,
Để nêu đức tính chăm siêng học hành
Không huyền nảy mực công bình
Nhờ tôi trọng lượng phân minh rõ ràng.
( Cần – Cân )
Câu 82: Có loài cỏ mọc mang tên
Thêm huyền con vật cắn lên giữ nhà
Không mũ nóng miệng người ta
Thêm huyền thêm sắc hóa ra việc gì?
( Cây – Cầy – Cay – Cày – Cấy )
Câu 83: Có huyền sao nặng thế này
Bỏ huyền thêm hỏi dùng may áo quần
Giúp cha, giúp mẹ đỡ đần
Ví thêm nặng, phải lãnh phần trông em.
( Chì – Chỉ - Chị )
Câu 84: Hằng ngày làm bạn với kim
Hỏi đi nặng đến có em tức thì
Thêm huyền bỏ nặng là chi
Đố ai đoán trúng khó gì phải không?
( Chỉ - Chị - Chì )
Câu 85: Hoàng hôn phủ xuống đây rồi
Bỏ huyền thêm sắc để ngồi thứ chi?
Mất đầu bổn phận thiếu nhi
Hỏi đén chuyện gì tôi cũng làu thông.
( Chiều – Chiếu – Hiếu – Hiểu )
Câu 86: Bình minh tôi hót tôi ca
Thêm huyền lại bị phong ba giật vùi.
( Chim – Chìm )
Câu 87: Tôi là một chốn trang nghiêm
Đồng bào sư sải liên miên nguyện cầu.
Huyền đi thì chẳng ngọt đâu
Sắc đến thành kẻ đứng sau vua rồi.
( Chùa – Chua – Chúa )
Câu 88: Đầu tròn mình ốc, đuôi tê giác
Thêm sắc lại thành con vật khác
Mà cả thi nhân lẫn đế vương
Dùng làm đề tài để sáng tác.
( C – O – C – Cóc )
Câu 89: Em là chim đẹp trên rừng
Nếu thêm sắc nữa cử cùng đi đôi
Nếu ai mà hỏi lại tôi
Thì tội lại ở đúng nơi ra vào
( Công – Cống – Cộng )
Câu 90: Bà con với đục với bào,
Nhờ nó ra vào nếu hởi lại đây
Con gì bò ngang thế này,
Yếm mỏng, mai dày – nếu rụng mất râu?
( Cưa – Của – Cua )
Câu 91: Con dê ăn cỏ bờ ao
Be be dứt tiếng té nhào giơ râu
( Dao )
Câu 92: Có sắc là một trái thơm
Có huyền ăn ruột vỏ còn xe dây
Không dấu là trái gì đây
Thêm nặng lưng nó tì ngay vào tường.
( Dứa – Dừa – Dưa – Dựa )
Câu 93: Tìm xem nó ở nơi nào
Thêm huyền bộ phận rất cao trong mình
Nặng vào là lúc hiển vinh
Bỏ công học tập, đăng trình bấy lâu.
( Đâu – Đầu – Đậu )
Câu 94: Màu da dân tộc châu Phi
Huyền thêm, đuổi bóng dêm sâu ra ngoài
Chữ đứng đằng trước li khai
Đội huyền ra sắc ấy loài chim xuân.
( Đen – Đèn – Én )
Câu 95: Có huyền rọi sáng đó đây
Không huyền u tối màu này là chi?
Nếu mà “en” bỏ trốn đi
Thợ rèn, thợ bạc, cái gì dùng luôn.
( Đèn – Đen – Đe )
Câu 96: Huyền đã đen, đen đã huyền lại đỏ
Đao là dao, đao có sắc không tù.
( Đèn – Đáo )
Câu 97: Thân tôi soi sáng khắp nơi
Nhờ tôi, đêm cũng sáng ngời đẹp thay
Huyền mà xa chạy, cao bay
Thì tôi sẽ hóa thành ngay nhọ nồi
( Đèn – Đen )
Câu 98: Không dấu là kẻ ngu khùng,
Nặng vào thì được thường dùng về đêm
Có huyền chỗ trống hay thêm,
Có hỏi rất bảnh đố em chữ gì.
( Điên – Điện – Điền – Điển )
Câu 99: Một mình em chả có ai
Nếu đi với mẫu, thành loài đẹp ghê
Thêm huyền để đánh để vê
Nỉ non thánh thót im nghe gì bằng.
( Đơn – Đờn )
Câu 100: Tôi là chúa tể rừng xanh
Hỏi đi huyền đến là thành đầm ao
Huyền bay, sắc lại điền vào,
Hóa ra chỗ trũng người đào xưa nay.
( Hổ - Hồ - Hố )
Câu 101: Em là hoa cúng ở chùa,
Cũng là tên một ông vua đại tài
Nặng đi cho sắc đến thay,
Cố đô cổ kính chẳng hay là gì?
( Huệ - Huế )
Câu 102: Nguyên chất dùng để dán
Có huyền giữa mái nhà
Mang nặng thành món quà
Thêm sắc thành cắt giấy
Đố bạn chữ gì đấy?
( Keo – Kèo – Kẹo – Kéo )
Câu 103: Có sắc chẳng làm đẹp người
Mà làm no bụng người đời mới hay
Đeo nặng thì lại đổi thay
Vừa bền vừa đẹp xưa nay tiếng đồn.
( Lúa – Lụa )
Câu 104: Mọi ngưởi uống nước nhờ tôi
Sắc, cùng với lẽ đi đôi là gì?
Nặng vào một bệnh hiểm nguy
Do trùng a – mip truyền đi mệt người.
( Ly – Lý – Lỵ )
Câu 105: Nhờ em mới có lúa non
Nếu em không nặng là hồn...eo ơi!
Sắc vào thường gọi mẹ ơi,
Thêm “en” thành một giống người cao nguyên.
( Mạ - Ma – Má – Mán )
Câu 106: Mang tên một trái giống chua,
Thêm huyền là món mọi nhà chấm xôi
Nặng thành người đẻ ra tôi
Thêm “O” , huyền nữa chuột thời tránh xa.
( Me – Mè – Mẹ - Mèo )
Câu 107: Lốc cốc, lốc cốc tôi kêu
Làng trên xã dưởi thảy đều nghe tôi.
Có em theo đằng đuôi
Là mồm giống thú thường nuôi trong nhà.
( Mỏ - Mõm )
Câu 108: Mai rùa còn gọi là chi,
Thêm huyền mắt có thấy gì nữa đâu,
Bỏ huyền, thêm “ống” đằng sau
Thành loài rau luộc nghèo giàu cũng ăn.
( Mu – Mù – Muống )
Câu 109: Có mắt mà chẳng thấy đường
Thêm “ngờ” là vật ngăn phường muỗi đêm
Chữ U mọc sợi râu thêm
Hôm nay được thưởng anh em vui cùng.
( Mù – Mùng – Mừng )
Câu 110: Hai em nhỏ xíu
Nổi một cục u
Nặn máu chổng khu
Khóc như mủ mít.
( Mụn )
Câu 111: Mang tên một thứ trái cây
Sắc vào là thứ tài trai thường dùng
Thêm “i” loài thú chạy nhanh
Huyền trên ngồi ngựa đi quành đường đua.
( Na – Ná – Nai – Nài )
Câu 112: Tôi là một thứ trái cây
Có sắc miền núi truyền tay nhau cầm
Thêm trứng rôn rã ầm
Phản nghĩa với “quần” vì đã mất “en”.
( Na – Ná – Náo – Áo )
Câu 113: Em đây chính thật mười lăm
Đứt đuôi em hóa cặp răng voi già
Không răng nuôi ở trong nhà
Hừng đông báo thức để ta làm đồng
Huyền đi bạn biết hay không
Ấy nơi xe lửa tập trung hàng ngày.
Để dài đầu quá chán thay
Dứt đi mẫu tụ chữ này đầu tiên?
( Ngày – Ngà – Gà – Ga – A )
Câu 114: Vốn em không đứng thẳng người
Bỏ đuôi đựng mựt trong thời xa xưa
Đến khi em chẳng có ngờ
Thành nơi bóng mát đợi chờ trang lên.
( Nghiêng – Nghiên – Hiên )
Câu 115: Xét trong Việt ngữ của ta
Tiếng nào dài nhất kẻ ra xem nào?
( Nghiêng )
Câu 116: Tôi là giống cá, chữ Nho,
Nặng vào hình ảnh đế đô núi nào
Nếu ơi mốc nối thêm vào
Cái gì trong mắt như sao sáng ngời?
( Ngư – Ngự - Ngươi )
Câu 117: Chữ Hán dùng để gọi răng
Thêm huyền là chỗ ở ăn hàng ngày
Nhờ mà cao chạy xa bay
Là đầu mẫu tử đêm ngày ngân nga
Lần này “en” lại mọc ra
Là một thứ quả mà ta thích dùng.
( Nha – Nhà – A – Na )
Câu 118: Tiếng gì để ngược để xuôi
Vần đọc đúng tiếng, nghĩa thời y nguyên.
( Non )
Câu 119: Để nguyên em đã già đâu
Sắc đội lên đầu che nắng che mưa
Bỏ đuôi, bỏ sắc thì thừa
Thành ra bụng trống lúc vừa ăn xong.
( Non – Nón – No )
Câu 120: Tôi là em của núi
Chẳng bao giờ chịu già
Có sắc vào thành ra
Vật che đầu bạn gái.
( Non – Nón )
Câu 121: Chưa đánh dấu, bé thích nằm
Đánh dấu rồi chỉ để dành nấu, kho.
( Nôi – Nồi )
Câu 122: Tôi dùng ru ngủ trẻ em
Huyền đến tôi sẽ lo lem quá trời
Thêm sắc: ráp lại ai ơi
Hỏi vào trôi dạt khi bơi là gì?
( Nôi – Nồi – Nối – Nổi )
Câu 123: Cắt đuôi thì điếc tay anh
Cắt đầu thành quả trên cành cây cao
Không ai cắt xén thì sao
Lênh đênh mặt nước chẳng bao giờ chìm.
( Nổ - Ổi – Nổi )
Câu 124: Thứ trứng để tặng anh lười
Có mũ giúp người che nắng che mưa
Thêm tờ là lớn nghe chưa
Mọc râu thành lụa người ưa may dùng.
( O – Ô – To – Tơ )
Câu 125: Tiếng gì để ngược để xuôi
Vẫn đọc đúng tiếng nghĩa thời y nguyên
( O )
Câu 126: Thứ nằm trong đầu người ta
Thêm “cờ” nên mới nhảy ra ngoài đồng!
( Óc – Cóc )
Câu 127: Chỉ vì không mũ trên đầu
Mang tiếng xưa nay giống bị sâu
Có mũ đội đầu thêm đạo mạo
Con con, cháu cháu kém ai đâu.
( Ong – Ông )
Câu 128: Em là hai lá trong người
Khi thời xẹp xuống khi thời phồng lên
Từ khi mất đứt nửa trên
Thành một thứ quả không nên ăn nhiều.
( Phổi - Ổi )
Câu 129: Nông thôn em gọi vùng chi?
Thêm sắc lâm sản thứ gì hỡi em?
Có “en” để nhớ lại xem
Thêm huyền mất mũ thì quen lối bò.
(Quê- Quế - Quên – Què )
Câu 130: Không tê nghiền nhỏ thức ăn
Có tê thì đến đêm rằm tìm tên
Sắc là màu bạc như vôi
Hay là màu tóc của người già nua.
( Răng – Trăng – Trắng )
Câu 131: Ngã về chẳng có cái chi
Nặng không chật hẹp mọi bề thảnh thơi
Sấc kêu làm chuyển đất trời
Huyền thành linh vật vẽ vời nhiều râu.
( Rỗng – Rộng – Rống – Rồng )
Câu 132: Nơi đây cây cối thật nhiều
Huyền ơi, râu rụng gió chiều đưa cây
Bỏ đuôi lo sợ nào tày
Xa anh nữa, ấy đều hay a...ời?
( Rừng – Rung – Run – Ru )
Câu 133: Ngày xưa ta ở trên trời
Cạnh chị Hằng đó em thời biết không?
Huyền về thành cái dài thòng
Để em hái mận, hái hồng về ăn.
( Sao – Sào )
Câu 134: Ban đêm lấp lánh giữa trời
Có màu, có sắc nên rơi xuống trần
Thành chim nhí nhảnh đôi chân
Líu lo tiếng hót góp phần vui tươi.
( Sao – Sáo )
Câu 135: Tôi đây trầm bổng du dương
Sắc đi đêm đén khắp phương trên trời
Nặng vào thì chảng tin lời
Có huyền dùng để đo nơi ruộng vườn.
( Sáo – Sao – Sạo – Sào )
Câu 136: Chỉ vì ăn kẹo cho nên
Thêm gờ thì đã nổi lên đùng đùng
Thay huyền bò sát đồng tông
( Sún – Súng – Sùng )
Câu 137: Hợp lòng khe suối chảy tuôn
Về thăm biển cả vui buồn hòa chung
Đến nơi bỏ nón oai hùng
Cộng thêm dao sắc vẫy vùng gầm vang.
( Sông – Sóng )
Câu 138: Chính danh sao thích nói bừa
Sắc đâu chạy đến thì vừa mười hai
Sắc đi mà nặng theo hoài
Một trăm kí đủ chẳng sai tí nào.
( Ta – Tá – Tạ )
Câu 139: Em đang vỗ ngực mà xưng
Sắc đâu đem đến là chừng mười hai
Nặng là trăm kí chẳng sai
Huyền không ngay thẳng đố ai chữ gì?
( Ta – Tá – Tạ - Tà )
Câu 140: Không sắc thì chỉ là ba
Đến khi có sắc hóa ra rất nhiều.
( Tam – Tám hoặc Ba – Bá )
Câu 141: Tôi là bạn của nho, cam
Bỏ “tê” may cắt đem làm không sai
Nếu tôi bỏ cái đuôi ngoài
Thì thành ngay chục mười hai chữ gì?
( Táo – Áo – Tá )
Câu 142: Có gờ trèo lên mái nhà
Thêm sắc ngay lại ngày qua lập thành
Không gờ vào bếp đi anh
Sắc là khí độc ghép thành chữ chi.
( Thang – Tháng – Than - Thán )
Câu 143: Trong đời Tam Quốc có mi
Gian hùng mà lại đa nghi, giả hình
Từ khi bỏ “hát” giữa mình,
Thành ra thứ quả xinh xinh tròn tròn.
( Tháo – Táo )
Câu 144: Có huyền thường gọi như cha
Bỏ huyền thêm sắc nghĩa là biết ngay
( Thầy – Thấy )
Câu 145: Có huyền dạy dỗ em thơ
Không huyền xác chết, bây giờ nằm đây
Mất đầu mà mũ cũng bay
Phản nghĩa với dở tiếng này là chi.
( Thầy – Thây – Hay )
Câu 146: Là tên sao ở trời cao
Bỏ nón thành vật nhát gan tai dài
Nặng vào sống mãi không sai
Huyền trên là để ra ngoài chữ chi.
( Thổ - Thỏ - Thọ - Thò )
Câu 147: Em là bạn của Đà thanh
Xuân qua hạ đến vẫn xanh xanh rì
Bỏ liền hai chữ đầu đi
Cha cha, cha mẹ là gì biết chăng?
Đến khi chữ cuối bị quăng
Phải xem lại tất, hỏi rằng chữ chi?
(Thông – Ông – Ôn )
Câu 148: Tao nhân mặc khách ngâm nga
Hỏi thêm là sự hít ra hít vào
Muốn thành tay búa, tay bào
Tay đục, tay dũa, nặng vào khó chi.
( Thơ – Thở - Thợ )
Câu 149: Việc làm hô hấp là chi
Không râu đố biết con gì nhát gan.
( Thở - Thỏ )
Câu 150: Là mùa trẻ nít trông trăng
Yên rồi, huyền nữa, phăng phăng mái chèo
Xuôi dòng sông chảy trong veo
Tìm nơi bến lặng bỏ neo đợi mình.
( Thu – Thuyền )
Câu 153: Một mùa lá rụng heo may
Mọc râu thăm hỏi giãi bày cùng nhau
Thêm huyền hết bạn còn đâu
Sắc vào chỉ loại ngựa, trâu, heo, bò...
( Thu – Thư – Thù – Thú )
Câu 154: Trong thân có một mụn u
Muốn em thì nặng em ru tức thì.
( Thuận )
Câu 155: Thân hình nà nuột như tơ
Nếu thêm sắc nữa là giờ nữa đêm
Huyền vào là trống đè lên
Hỏi ai giàu có lắm tiền bằng tôi.
Nặng thì phải lánh đi thôi
Suy bì thua thiệt với người sao nên.
( Ti – Tí – Tì – Tỉ - Tị )
Câu 156: Ta đây không phải người trần
Thêm nặng thuận lợi tuyệt luân ở đời
Có huyền cứ việc ăn chơi
Có sặc thì chẳng nên lùi biết không.
(Tiên – Tiện – Tiền – Tiến )
Câu 157: Tháng năm vẫn đập giúp đời
Nếu tôi dừng lại là người chết ngay
Sắc đến mới có màu này
Sắc đi huyền lại tím mày ở đâu.
( Tim – Tím – Tìm )
Câu 158: để nguyên ở tít trên cao
Đuôi mà rụng sẽ biến vào rừng sâu
Nếu đầu mà bỏ đi đâu
Thành 32 chiếc cắm sâu... dầy hàm.
( Trăng – Trăn – Răng )
Câu 159: Để nguyên giúp dân làm mùa
Huyền về ngỡ “trái tim xanh”
Sắc đến vùi vào cạnh bếp
Mất đầu tua tủa khắp cằm.
( Trâu – Trầu – Trấu – Râu )
Câu 160: Tôi là con vật đồng xanh
Giúp người làm ruộng quẩn quanh cấy cày
Nữa mình trên chặt thẳng tay
Một châu xuất hiện ở ngay bản đồ.
( Trâu – Âu )
Câu 161: Nữa trên là kẻ ăn chay
Nữa dưới là một trái cây rành rành.
( Tu - Ổi – Tuổi )
Câu 162: Tôi là một kẻ ăn chay
Hỏi đến quần áo chất đầy mình tôi
Hỏi đi huyền lại lôi thôi
Thì tôi lại trở thành nơi giam cầm.
(Tu – Tủ - Tù)
Câu 163: Đầu sưng từ sáng hôm nay
Hỏi vào dậy kín chờ ngày lên men.
( U - Ủ )
Câu 164: Tiếng gì từ núi vọng ra
Huyến vào thì lại chính vào mùa thu
Mất đuôi huyền rụng bớt đi
Sắc vào thành một vật gì để kê.
( Vang – Vàng – Ván )
Câu 165: Cái ly để giữa bàn tròn
Để lâu coi lại vẫn còn như xưa.
( Y – Y nguyên )
Ad: Mua bán Bitcoin - Ad: Mua bán tiền điện tử |
No comments:
Post a Comment
Lưu ý: Hãy sử dụng ngôn ngữ Tiếng Việt một cách trong sáng khi trao đổi thông tin!
Cám ơn bạn đã phản hồi!